Nếu không, lấy thân phận của hắn, hoàn toàn không cần biện hộ cho một phản đồ. Lại thấy Trà Cẩm cũng ngẩn ra một phen, sau đó lạnh lùng nói: “Không cần, quản tốt chuyện của chính ngươi là được.” Vẻ mặt Hồng Dương cứng lại, trên mặt hiện lên một đám mây đen. Hắn không ngờ, mình cũng nguyện ý vươn tay giúp đỡ rồi, Trà Cẩm không những không cảm kích, khi đối đãi mình, còn không nể mặt như vậy. Điều này làm hắn cũng cảm thấy có chút không nhịn được. Nam nữ khác cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.