Đã là rạng sáng đêm khuya, gió lạnh thấu xương, lá rụng bay tán loạn. Đường phố đã sớm trở nên lạnh lùng hiu quạnh. Tô Dịch cất bước tiến lên. Rất nhanh, một đám bóng người vội vàng xé gió chạy đến, cầm đầu thế mà là Ông Cửu. Khi nhìn thấy Tô Dịch, hắn không khỏi ngẩn ra. “Động tĩnh vừa rồi, là Tô đạo hữu gây ra?” Ông Cửu nghi hoặc, khi nói chuyện ánh mắt nhìn nhìn Huyền Ngưng đi theo phía sau Tô Dịch. “Ta còn cho rằng ở thành Cửu Đỉnh này, phàm là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.