Từng thật cẩn thận bầu bạn ở bên người mình, nhỏ nhẹ nói một ít đạo lý lớn trên sách vở, ý đồ cở bỏ phiền muộn trong lòng cho hắn, cho đi trấn an cùng cổ vũ. Cũng từng bỏ hết tâm tư đi nấu các loại món ngon, tự mình đưa đến trước người mình hầu như chân không bước ra ngoài cửa. ... Tuy, khi đó, hắn chưa bao giờ để ý tới những sự quan tâm này. Nhưng bây giờ, theo thức tỉnh ký ức kiếp trước, lại nghĩ tới từng chi tiết Văn Linh Tuyết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.