“Đi!” Nữ tử tóc bạc xông ra đầu tiên. Bóng người nàng hóa thành một đạo hào quang xanh thẳm như nước, xé gió chạy đi. Hoàng giả khác thấy vậy, cũng đều nghiến răng một cái, đi lên theo. “Diệp Dư cô nương, trong thời gian này có thể cùng nhau sánh vai chiến đấu với ngươi, là vinh hạnh của Lục Hành ta.” Nam tử áo trắng đeo kiếm nhìn về phía Diệp Dư, vẻ mặt hơi phức tạp. Sau đó, hắn tiêu sái cười, tung kiếm, lao về phía chiến trường nơi xa. Diệp Dư mím môi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.