“Nó không phải trẻ con tầm thường.” Tô Dịch thuận miệng nói một phen về lai lịch ma anh. Trà Cẩm lúc này mới giật mình, lấy ra một khối linh thạch bóp vỡ, lấy ra một mảnh thật cẩn thận đưa tới trong miệng ma anh, ma anh vô cùng cuống quýt ngậm trong miệng, khuôn mặt nhỏ lộ ra nét thoải mái vui vẻ. Một lát sau, linh thạch phế liệu giống như vỏ hạt dưa, bị ma anh phun ra. Bộ dáng đáng yêu ngây thơ chất phác kia, Ninh Tự Họa, Trà Cẩm nhìn mà đều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.