“Tô công tử không câu nệ tiểu tiết, không cần để ý những thứ này.” Chu Tri Ly vội ho một tiếng, dẫn đầu trèo tường mà vào. Thường Quá Khách và Trịnh Thiên Hợp vội vàng đuổi theo, lục điện hạ cũng không thèm để ý những thứ này, bọn họ làm sao để ý. Rất nhanh, bọn họ ngay tại bờ hồ thấy được Tô Dịch nằm ở trên ghế mây. “Tô huynh, chúng ta không mời tự tới, mạo muội quấy rầy, mong bao dung.” Chu Tri Ly cười chắp tay chào. Tô Dịch ừ một tiếng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.