“Tô Dịch, chúng ta cùng ngươi không oán không thù, vì sao phải đối đãi chúng ta như vậy?” Một nữ tử kiều diễm run giọng nói. Nàng lúc trước còn cười lạnh châm chọc, nói nơi đây là Phong Nguyên trai, cho dù Tô Dịch ôm được cái đùi lớn, cũng không dám ở đây gây chuyện. Nhưng bây giờ, đã bị dọa đến vỡ mật, ánh mắt tràn ngập kinh hoảng. “Không oán không thù?” Tô Dịch lạnh nhạt nói: “Vẽ đường cho hươu chạy thì không cần trả giá đắt?” Trần Phong kiếm trong tay hắn giơ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.