“Nói đi, ngươi rốt cuộc là vì chuyện gì mà đến?” Tô Dịch hỏi. Ánh mắt lão đạo lôi thôi đảo qua Trà Cẩm đang hầu hạ Tô Dịch hưởng dụng bữa sáng, nói: “Có thề mời vị cô nương này tạm lánh hay không?” Tô Dịch phất phất tay, Trà Cẩm lập tức biết điều rời khỏi. Lúc này, chỉ thấy lão đạo lôi thôi hít sâu một hơi, nói: “Không dối đạo hữu, từ lúc trước sau khi ở Đại Hạ thành Cửu Đỉnh nhìn thấy đạo hữu, ta luôn cảm giác ngươi giống một người.” Tô Dịch...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.