“Bình an là phúc.” Tào Bình lẩm bẩm: “Đây là vị đại nhân như thần tiên kia để lại cho chúng ta, ta vừa rồi sau khi dán bức chữ này tới trên khung cửa, càng nhìn trong lòng càng thoải mái, giống như khai khiếu, tràn đầy tinh khí thần.” “Bình an là phúc...” Tào An yên lặng đọc, sau đó như phản ứng lại, vui vẻ nói: “Ca ca tên Tào Bình, muội tên Tào An, cộng lại là bình an, thần tiên ca ca viết chữ, là chúc phúc hai chúng ta bình an đó.” Tào Bình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.