Nhưng chỉ một tích tắc, một tiếng nổ ‘Ầm’ vang lên, một ngọn lôi sơn đủ để ngăn trở một đòn toàn lực của tu sĩ cùng cảnh giới, lại như tờ giấy, bị một kiếm bổ ra. Lực lượng bạo ngược thổi quét, trong khói bụi tràn ngập, bóng người Chu Phượng Chi bắn ngược đi, ước chừng ở ngoài hơn mười trượng mới đứng vững bước chân. Chỉ thấy hắn quần áo tổn hại, mái tóc dài rối tung, khuôn mặt tái nhợt, khóe môi có một dòng máu chảy xuống, trong một đôi mắt kia đã tràn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.