Tô Dịch thì cười mỉm nhìn, cũng không nói chuyện, ánh mắt trong suốt, không có tạp dục khác. Thần thái cùng cử chỉ Trà Cẩm đều rất tự nhiên, nàng ngồi thẳng người, khẽ mở bờ môi đỏ mọng, cười mỉm nói: “Thiếp thân rót rượu cho công tử, công tử nghe thiếp thân nói chuyện, được không?” “Xem ra, ta không muốn nghe cũng không được.” Tô Dịch than nhẹ một tiếng, cầm lấy chén rượu uống một hơi cạn sạch, nói, “Nói đi.” Trà Cẩm giọng thanh thúy nói: “Không dối công tử, thiếp thân là người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.