Mới nói tới đây, Khúc Bá Linh từ trong phòng đi ra. So sánh với lúc trước, vị lão nhân lưng đeo hộp kiếm, dung mạo tiều tụy này lông mày nhíu chặt, hiện lên một đám mây đen không xua tan được. Tô Dịch thấy vậy, không khỏi cười lên. Khúc Bá Linh ngẩn ra, trong lòng có chút không vui. Chẳng qua, sớm đã kiến thức các loại chỗ khác thường của Tô Dịch, trên mặt lão vẫn chưa biểu lộ ra loại cảm xúc không vui này, mà là hỏi “Đạo hữu cớ gì bật cười?” Trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.