Phương Hữu Dung vừa muốn giới thiệu Tô Dịch, ông lão áo bào đen kia đã xua tay ngắt lời, nói: “Không cần giới thiệu nữa, đơn giản là hai thằng nhãi ăn chực mà thôi.” Đoạn lời này, không chút khách khí, căn bản không che giấu. Khuôn mặt Phương Hữu Dung đỏ lên, trong mắt toát ra sự tức giận. Lương Văn Vũ nhíu mày nói: “Cái gì gọi là ăn chực, ngươi nói chuyện có thể khách khí một chút hay không?” Ông lão áo bào đen ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Không thể.” Nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.