Tô Dịch gắp một miếng cá chín nóng sốt, thuận miệng nói: “Tâm tình không chịu ngoại vật vây khốn, tâm không bị sinh tử quấy nhiễu, muôn vàn khó khăn, cũng chỉ là gió mát thổi vào mặt.” Nói xong, một miếng cá trắng muốt đã vào miệng, Tô Dịch thoải mái tới mức nheo mắt lại. Trời đông giá rét, đúng là thời điểm tốt nhất để ăn lẩu. Không Chiếu hòa thượng chần chờ một phen, nói: “Vậy ngươi có từng nghĩ, một khi thua, phải làm như thế nào không?” “Không.” Tô Dịch lắc đầu. Hắn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.