Một đỉnh núi. Tô Dịch chắp tay sau lưng, nhìn về phía bầu trời, gió núi thổi bộ áo bào xanh bay phất phới. “Đạo hữu, lúc trước ngươi... Rốt cuộc là đang làm cái gì?” Bà Sa nhịn không được hỏi. Nàng thực sự nhìn không hiểu hành động của Tô Dịch lúc trước. Tô Dịch không khỏi cười lên, nói: “Ngay cả ngươi cũng không hiểu được, ngươi cảm thấy lấy đầu óc Cửu U Minh Nha kia, có thể nghĩ ra sao?” Bà Sa ngẩn ra một phen, rốt cuộc như đã hiểu, nói: “Cố ý bày...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.