“Đối với nữ nhân cũng hạ thủ được, tâm địa Tô công tử cũng thật đủ cứng rắn.” Trà Cẩm cắn bờ môi đỏ mọng, vỗ nhẹ bộ ngực, một bộ dáng bị dọa. Nhưng trong đôi mắt quyến rũ đó của nàng lại không khiếp đảm nữa, ngược lại lộ ra một tia giảo hoạt. “Không giả bộ nữa?” Tô Dịch cầm kiếm, tựa cười mà không cười. “Tất cả cái này cũng khó thoát pháp nhãn của công tử, giả bộ tiếp, chẳng phải là làm trò cười cho người trong nghề?” Trong mắt Trà Cẩm chứa nụ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.