Tiêu Hồn lĩnh. Trong một tòa cung điện. Cố Tự Minh đang lo lắng chờ đợi. Đột nhiên, hư không nổi lên từng vòng gợn sóng, một bóng người bỗng dưng xuất hiện. Một bộ đạo bào màu lửa đỏ, mặt như ngọc, chính là Hỏa Nghiêu. “Sư thúc!” Cố Tự Minh ngạc nhiên lẫn vui mừng, tiến lên chắp tay chào. “Không cần nói lời thừa, mang chuyện xảy ra lúc trước nói cho ta biết.” Hỏa Nghiêu lạnh nhạt mở miệng. Hắn chắp tay sau lưng, bóng người thẳng tắp, nhất cử nhất động, lộ ra ý siêu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.