Tô Dịch nghĩ nghĩ, lấy ra ngọc bội đỏ rực của chủ nhân tiệm cầm đồ, sau đó đi lên từng bậc. Soạt soạt soạt... Trời đất đều yên tĩnh, xung quanh không tiếng động, chỉ có tiếng bước chân nhẹ nhàng đó của Tô Dịch, lặng yên quanh quẩn ở trên cầu thang đá trước cung điện. Mỗi một tầng bậc đá, đều do một loại bí ngọc trắng lấp lánh luyện chế thành, điêu khắc một vài hình vẽ như địa ngục. Có núi thây biển máu, xương trắng như rừng, có hung thần ác sát, yêu ma...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.