“Thì ra là người của Hoàng Tuyền điện.” U Tuyết thầm nghĩ. Mà Tô Dịch đã cất bước đi lên, tới trước tiệm rèn. Thanh niên khôi ngô cao lớn gãi gãi đầu, áy náy nói: “Khách nhân, sắc trời đã tối, chúng ta phải nghỉ rồi.” Tô Dịch lắc đầu nói: “Ta cũng không phải là đến rèn bảo vật, ngươi đi nói cho sư tôn ngươi, nói bạn cũ tới chơi.” Thanh niên khôi ngô ngẩn ra, nói: “Khách nhân biết sư tôn ta?” Nam tử áo bào đen vừa mới đi không xa cũng nhất thời dừng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.