Mà hắn chém ra mỗi một kiếm, liền có một lão ma đầu ngã xuống. Phốc! Phốc! Phốc! Một rồi lại một bóng người nổ tung, như pháo hoa màu đỏ máu nở rộ ở trong tinh không. Thế như chẻ tre, bẻ gãy nghiền nát. Trong tinh không rung chuyển này, tiếng kêu thảm thiết thê lương cũng như lúc trầm lúc bổng vang lên. Nơi xa, nam tử trường bào Nguyệt Vân Sơn kinh hãi toát mồ hôi lạnh, trợn mắt cứng lưỡi. Đây nào phải thiếu niên mười mấy tuổi, rõ ràng chính là một tồn tại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.