Sau đó, một đợt tiếng sột soạt vang lên, một đôi tay ngọc mát lạnh mảnh khảnh bắt đầu giúp hắn cởi đi quần áo trên người. Tô Dịch vừa buồn bực vừa buồn cười. Hắn có thể cảm nhận được, động tác của Diệp Dư rất vụng về trúc trắc, ngón tay cũng đang khẽ run, nhưng nàng lại rất muốn cố... Nhưng sau đó, Tô Dịch liền không để ý được những thứ này. Một thân thể nóng bỏng như ôn hương noãn ngọc, không một mảnh vải dán ở trên người hắn. Một chớp mắt này, cơn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.