“Ngươi bây giờ cảm giác như thế nào?” Tô Dịch thu hồi quyển trục da thú trong tay. “Đã không còn đáng ngại.” Trong lòng Văn Tâm Chiếu dâng lên một dòng nước ấm, một lần này, Tô Dịch không chỉ cứu nàng, còn rất quan tâm đối với nàng, nàng làm sao có thể không cảm động. Tô Dịch đứng dậy nói: “Vậy đứng lên đi, ta cần thu ghế dựa.” Văn Tâm Chiếu: “...” Thì ra... Mục đích thật sự của gã này... Là muốn thu đi cái ghế mây đó của hắn! ? Trong lòng Văn Tâm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.