Tô Dịch giơ chén rượu, uống một hơi cạn sạch, “Yên tâm, tuyệt đối sẽ không bảo ngươi suy đoán thiên cơ, bói lành dữ.” Ông lão lôi thôi như âm thầm thở phào, nhếch miệng cười nói: “Sớm nói chứ.” Lão bắt đầu ăn thùng uống vại, ăn đến mức miệng đầy mỡ. Đầu ngón tay Tô Dịch vuốt ve chén rượu, ánh mắt thâm trầm, nói: “Những kẻ địch năm đó liên thủ cùng Huyết Tiêu Tử đánh lén ta, là như thế nào tìm được nơi ta bế quan?” Lúc trước, Vương Dạ ở lúc bế quan...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.