“Xem đủ chưa?” Tô Dịch đột nhiên xoay người, nhìn về phía xa. “Chưa.” Một thanh âm mềm mại quyến rũ dễ nghe vang lên. Chỉ thấy trong hư không nơi xa, một làn váy đỏ tung bay, lộ ra bóng người Lạc Huyền Cơ. Nữ nhân này, phong hoa tuyệt đại, kinh diễm vô song, tuy bị quỷ thần Thất Hương chi thành gọi là mỗ mỗ, nhưng dung mạo và khí chất, đủ có thể làm vạn tượng ảm đạm, thiên địa thất sắc. Mà ai lại biết, nữ nhân này không thuộc về thời đại này, là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.