Nhưng quỷ dị là, bí pháp cùng thần thông hắn thi triển, vừa mới ra tay, tựa như tuyết tan vào nước, biến mất ở trong bóng tối như mực nước kia. “Vô dụng, thần hồn giống ngươi, căn bản không thể rời khỏi ‘Táng Linh sơn’ này, lưu lại đi, làm thức ăn của bổn tọa, bổn tọa... đã rất lâu rồi chưa từng hưởng dụng thần hồn mê người như vậy.” Khi thanh âm khàn khàn như lẩm bẩm vang lên, vô thanh vô tức, một bàn tay đặt lên trên đầu Phong Vân Tu. Phong Vân Tu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.