“Ta sẽ bù lại sai lầm trước kia, nhưng, đứa nhỏ vô tội.” Vẻ mặt Lữ Thanh Mân giờ khắc này, đột nhiên trở nên tràn ngập uy nghi, lại khôi phục một loại khí chất như cửu thiên nữ đế kia. Nàng nhìn chằm chằm Tô Dịch, “Nếu về sau ta xảy ra chuyện, chỉ hy vọng, phụ thân nó có thể cho nó sự che chở.” Dứt lời, nàng xoay người mà đi. Tô Dịch nhíu mày, đặt chân ở đó lẳng lặng không nói. “Ngươi yên tâm, đối thoại giữa chúng ta, không ai có thể nghe...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.