Không thể nghi ngờ, căn bản không thể trông cậy vào Lê Chung có thể giúp bọn họ nữa. Mà ánh mắt Tô Dịch, thì nhìn về phía La Tiêu Vân. Một chớp mắt này, trong lòng La Tiêu Vân phát lạnh, nói: “Ngươi muốn làm cái gì?” “Tiễn ngươi lên đường trước.” Tô Dịch lạnh nhạt mở miệng. Xẹt! Một luồng kiếm khí hiện ra, khi lao lên ngang trời, hóa thành mưa kiếm như thác nước, hướng về La Tiêu Vân bao phủ xuống. Mưa kiếm xối xả, lộ ra cảnh tượng lục đạo luân hồi u ám...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.