Nghĩ chút, Hoa Tín Phong cười mỉm nói: “Tiểu tiện nhân, ngươi bây giờ nếu quỳ xuống, vả bản thân một trăm lẻ tám cái tát, ta có lẽ sẽ giúp ngươi đi cầu tình với Tô công tử, ít nhất cho ngươi lúc chết có thể sảng khoái một chút, không cần chịu tội nhiều như vậy.” Thương Lạc Ngữ cắn đôi môi anh đào, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt nhìn về phía Tô Dịch, không để ý tới Hoa Tín Phong. Nữ nhân hiểu nữ nhân nhất, Hoa Tín Phong nói như vậy, không có gì ngoài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.