“Về sau giữ vững bản tính, tu luyện cho tốt.” Nói xong, Tô Dịch chắp tay sau lưng, dẫn theo Khuynh Oản đi cùng, bước đi ở dưới ánh trăng, nhẹ nhàng rời đi. Thẳng đến lúc nhìn theo bóng người hắn biến mất, Tiểu Hà cô nương cũng sững sờ, trên khuôn mặt nhỏ tràn đầy ngơ ngẩn, kẻ kia... Vì sao phải tặng mình một thanh kiếm? Còn có, cái gì gọi là giữ vững bản tính? “May mắn, vị Tô công tử này tấm lòng rộng lượng, khinh thường so đo với chúng ta, nếu không, chỉ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.