Suy nghĩ một lát, trong lòng Thôi Trường An khẽ động, nói: “Cảnh Diễm, chuyện này con hẳn là rõ ràng nhất.” “A... A? ?” Thiếu nữ ngẩn ngơ, trên khuôn mặt tuyệt đẹp tràn đầy nghi hoặc, “Con rõ cái gì?” Thôi Trường An nói: “Chẳng lẽ con đã quên, lúc trước chính là tổ phụ con cho phép con tới Thương Thanh đại lục? Hơn nữa, tổ phụ của con còn cho con một khối ngọc bội?” Thôi Cảnh Diễm nhất thời giật mình, nói: “Không sai, cũng là đến Thương Thanh đại lục, con mới biết Đạo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.