Ban đêm. Trong một tòa thành trì, trên đường phố đèn đuốc như rồng, ồn ào náo nhiệt. Phong Vô Kỵ ngồi xổm ở trước một quán trà, vừa cắn hạt dưa, vừa say sưa nghe người kể chuyện trong quán trà đang kể một chuyện xưa thần tiên ma quái rung động đến tâm can. Mái tóc dài của hắn hơi rối, tùy ý cài búi tóc, mặc áo dài màu đen, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, mắt cười lim dim, hẹp dài như lưỡi đao vểnh lên. Trên đường phố dòng người như dệt cửi, trong quán...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.