Trong lòng Hoàng Càn Tuấn nhất thời sinh ra ấm áp, nói: “Viên thiếu, ta không ngờ ngươi thế mà cũng tinh tế như vậy, về sau hai huynh đệ chúng ta lại tụ tập, đến lúc đó ta mời ngươi chơi.” Viên Lạc Vũ cười tủm tỉm nói: “Chờ chính là câu này của ngươi.” Hai người kề vai sát cánh, không phải huynh đệ, hơn hẳn huynh đệ. Hữu nghị của nam nhân, chính là đơn giản như vậy. Đi ra khỏi Lãng Đào Sa, Viên Lạc Vũ tự mình cưỡi ngựa, chở Hoàng Càn Tuấn quay về...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.