Khi phát hiện ánh mắt Tô Dịch nhìn tới, hắn cười thê lương, nói: “Ta tuy không bằng Lặc Chinh thấy chết không sờn như vậy, nhưng cũng sẽ không cúi đầu ở đây, muốn giết muốn chém, ngươi ra tay là được.” Trong lòng Vương Thuần Độ căng thẳng, không nhịn được hỏi: “Tô công tử, có thể nể mặt lão phu một chút, cho Hiên Du Long một con đường sống hay không?” Lão như sợ Tô Dịch không đáp ứng, nghiến răng nói: “Coi như... Lư Dương học cung ta nợ Tô công tử một cái nhân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.