Minh vương một mình trù trừ ở trên đường phố, dọc theo đường đi, dung nhan tuyệt đẹp đó của nàng không biết kinh diễm bao nhiêu ánh mắt. Chỉ là, nàng lại không để ý. Chỉ có ở sâu trong lòng, từng luồng sát khí không ngừng hội tụ, không ngừng lên men, cũng làm ánh mắt của nàng càng thêm lạnh nhạt và tàn khốc. Phàm là người lơ đãng chạm đến ánh mắt nàng, đều không khỏi cả người run rẩy, như rơi vào hầm băng. Thanh âm rộn ràng nhốn nháo hãy còn vang lên ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.