Chỉ thấy phía sau, Thiên Yêu Ma Hoàng váy đỏ, nhắm mắt theo đuôi. “Ta tiễn ngươi chút, tuyệt không xen vào chuyện của ngươi.” Thiên Yêu Ma Hoàng than khẽ, thanh âm buồn bã, “Dù sao, ngươi ta rất lâu không gặp mặt rồi, ở những năm qua ngươi rời khỏi, ta mới phát hiện, trên dưới thiên hạ Đại Hoang này, trừ ngươi, tìm không thấy một người nào có thể tán gẫu nữa, mà nay thật không dễ gì gặp lại ngươi, ngươi... Sao nhẫn tâm đuổi ta rời khỏi?” Đuôi lông mày khóe mắt nàng đều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.