“Đa tạ các hạ ra tay, giúp ta đánh nát gông xiềng nguyền rủa trên người!” Bỗng nhiên, một thanh âm mang theo ý cười vang lên ở trong thiên địa. Chỉ thấy trong tế đàn màu máu chia năm xẻ bảy kia đột nhiên lao ra một bóng người nữ tử. Một chiếc váy đỏ, da thịt trắng như tuyết, dung mạo tuyệt đẹp, mái tóc dài như tuyết phất phới ở trong gió, phong tư ngạo thế. “Mỗ mỗ!” Diệp Xuân Thu đột nhiên biến sắc. Tô Dịch thì chợt cảm thấy bất ngờ. Ở trong dự đoán...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.