Hồi lâu sau, Cẩm Quỳ vội vàng tiến lên, hướng về Tô Dịch khom người chào, “Đệ tử Cẩm Quỳ, ra mắt sư tôn!” Nàng áo mềm màu lam váy màu vàng, thanh nhã tú lệ, nhìn bộ dáng như nữ tử thướt tha ngoài hai mươi, thực ra là chân truyền đệ tử xếp thứ tư của Thái Huyền động thiên. Tô Dịch cười xoa đầu Cẩm Quỳ, nói: “Mới năm trăm năm không gặp, tu vi tiểu Cẩm Quỳ cũng đã tới Huyền U cảnh hậu kỳ rồi.” Trên mặt Cẩm Quỳ lộ ra nét vui mừng. Lúc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.