Thời gian trôi qua từng chút một. Hai canh giờ sau. Đột nhiên cửa chính một căn phòng luyện khí nơi xa mở ra, một đám người từ trong đó đi ra. Cầm đầu là một ông lão mặc trường bào bóng người tráng kiện, da thịt màu đồng, tóc rối tung như cỏ. Lão nhìn như già nua, lại long tinh hổ tráng, tinh thần quắc thước, cả người tỏa ra một khí tức bá đạo ép người. Đôi mắt phượng của Khương Ly sáng ngời, chủ động đi lên đón, chào nói: “Du bá bá, thành công chưa?”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.