Khụ khụ! Trong phòng một mảnh u ám, Hi Bối Kỳ từ từ mở hai mắt. - Dường như ngửi thấy... Cái mũi của cô giật giật, dường như cô ngửi thấy một hương vị khiến mình an tâm. - Có chút quen thuộc. Hi Bối Kỳ nói thầm. Cô lảo đảo ngồi dậy, con ngươi màu vàng lấp lánh sáng, cô đã thấy rõ những trang trí trong phòng. Ánh mắt cô ngưng tụ lại, cô thấy được bộ quần áo quen thuộc trên giá, còn có vài chiếc quần đùi. - Á á… Đây là quần áo Mục...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.