Ôn Sa mỉm cười, không có nhận đồng cũng không có phủ nhận, chí ít thì cô cần phải tận mắt đi xem một cái. - Đi nghỉ ngơi thôi. Nguyệt Thấm Lan không thèm để ý, nàng ưu nhã cười rồi xoay người trở về cung điện. Ôn Sa lại ngoảnh đầu nhìn về phía tán cây khổng lồ lấp lánh ánh sao, an tĩnh đứng mười mấy phút mới lưu luyến đi trở vào trong cung điện. Sáng sớm ngày hôm sau, tiếng chuông du dương vang vọng khắp vương quốc Huyền Vũ. - Đông đông đông ~~~...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.