Cô gái tóc vàng ngồi xuống, nhận lấy chén đũa do tiểu hầu gái đưa tới, nhìn món ngon đầy bàn với ánh mắt tỏa sáng. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói: - Ăn đi, nhưng mà đừng ăn quá no, để dành bụng một hồi đến hiện trường thi đấu lại ăn tiếp. - Ừ ừ, ta biết rồi! Vưu Phi Nhi ngây thơ gật đầu. Cô vươn đũa gắp thức ăn, chẳng mấy chốc hai má đã phồng lên, vội vàng nhấm nuốt thức ăn trong miệng. - Chị Thấm Lan, ta đi theo ngươi được không? Mễ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.