- Ta không sao cả, hơn nữa buổi chiều chúng ta mới bắt đầu làm thí nghiệm...... Vưu Phi Nhi nhỏ giọng nói. - Làm nghiên cứu phải cần một bộ não tỉnh táo, cho nên ngươi phải nghỉ ngơi thật tốt. Mục Lương dịu dàng dặn dò. Vưu Phi Nhi nghe vậy trong lòng càng cảm thấy ấm áp, anh vẫn rất để ý đến mình. Hai người trở lại bên trong Cung điện, mọi người đã sớm ngồi sẵn trên bàn ăn, chỉ còn chờ Mục Lương. - Mục Lương, mau ngồi đi. Mễ Nặc ngây thơ gọi....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.