Cuối cùng sau một trận biến cố, mới để cho bà thu liễm lại tính tình Tiểu Ma Đầu, do đó bắt đầu biến thành vẻ xấu bụng ưu nhã. - Mẹ, ngươi xem như ta không từng hỏi. Nguyệt Phi Nhan ngượng ngùng lui lại hai bước, đã cảm nhận được một tia khí tức nguy hiểm. - Hừ! Nguyệt Chủ quyến rũ yêu kiều quát một tiếng. - Mục Lương, làm sao còn chưa tới? Nguyệt Phi Nhan nhìn thấy sắc mặt của mẹ mình, cứng rắn nói sang chuyện khác: - Trời đã sáng cũng đã lâu....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.