Mục Lương ngước mắt nhìn đối phương, bình tĩnh nói: - Nhưng nếu như nó bị vỡ thì ngươi cũng đừng oán trách ta phá hủy hòn đá của ngươi, thế nào? - Cái này... Không tốt lắm đâu. Trên trán thanh niên tóc dài toát mồ hôi lạnh, nụ cười trên mặt còn khó coi hơn so với khóc. - Vậy ngươi mang hòn đá này rời đi đi. Mễ Á lạnh nhạt nói. Ly Nguyệt bình tĩnh nói: - Đừng lãng phí thời gian của chúng ta. - Thử chứ! Các hạ cứ việc thử đi! Thanh niên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.