Lăng Hương nhíu mũi thon, lẩm bẩm: - A, nên đi như thế nào đây... - Rột rột ~~~ Đột nhiên, bụng của Linh Vận phát ra tiếng kêu kháng nghị, tiếng sau lớn hơn tiếng trước, buồn bực nói: - Ta đói bụng. - Chờ một chút, chơi xong ván này thì chúng ta lại đi ra ngoài ăn. Lăng Hương kiên trì nói. Linh Vận đứng dậy: - Chúng ta có thể đi ăn rồi trở lại, bàn cờ vẫn còn ở đây, không mọc chân chạy đi được. -... Lăng Hương do dự một chút, dưới ánh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.