Mục Lương ôn hoà hỏi: - Thật sự không muốn à? - Không cần, ta muốn đi làm việc, không thèm để ý tới ngươi. Nguyệt Thấm Lan nhấn mạnh từng chữ một, sau đó đứng dậy lắc eo nhỏ rời đi. - Thật là đáng tiếc. Mục Lương giả vờ tiếc nuối líu lưỡi. -.... Nguyệt Thấm Lan vừa dừng lại, nghe được lời này vội vàng tăng tốc độ, không muốn nghe Mục Lương nói thêm lời hoang đường nữa. - Ha ha ha ~~~ Hồ Tiên cười quyến rũ liên tục, đôi mắt đỏ rực tràn ngập ý cười. Anh nhìn về phía cô gái
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.