Hi Phù Ni nhìn ngẩn ngơ, lập tức khen ngợi: - Vân Vân thật là xinh đẹp. - Đây là váy mà chị Ly Nguyệt tặng ta. Khuôn mặt của Vân Vân ửng đỏ. Quần áo của cô vẫn còn sũng nước, bộ quần áo sáng sớm thì ướt đẫm vì mồ hồi, không thể tiếp tục mặc nữa. Hi Đức Vưu Kỳ giả vờ nghiêm mặt khiển trách: - Sao lại còn cầm đồ của người khác nữa chứ? - A, vậy hiện tại ta cởi ra trả lại? Vân Vân gãi đầu cười nói, xoay người định trở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.