Buổi sáng ngày thứ mười, ở trên đường đồng ruộng. - Ừm hanh! Ngải Lỵ Na kêu lên một tiếng đau đớn. Cô lấy tay đè lên ngực, nén lại chút cảm giác run sợ. - Làm sao vậy? Ly Nguyệt ôn nhu hỏi. - Không biết vì sao, trong lòng ta có chút cảm giác hoảng sợ. Ngải Lỵ Na mấp máy môi. Dường như cô đã mất đi thứ gì đó rất quan trọng, khiến người ta cảm thấy trong lòng lo lắng. - Ta cũng có một chút xíu... Khuôn mặt của Ly Nguyệt trắng nhợt, lo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.