Hàng mi mảnh mai của Ly Nguyệt khẽ run rẩy, đáp lại một tiếng nhỏ như tiếng muỗi vo ve. Cô nhắm mắt lại, yên tĩnh chờ đợi điều gì đó. - Khò khò khò..... Nhưng ba phút sau, bên tai cô truyền đến tiếng hít thở đều đặn. Ly Nguyệt ngạc nhiên mở mắt ra, quay đầu nhìn về phía Mục Lương, anh đã nhắm mắt ngủ thiếp đi. - Hừ! Cô ngơ ngác nhìn một hồi lâu, gương mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng, giận dỗi bĩu môi hừ một tiếng. Bên ngoài phòng nghỉ, Thái Khả...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.