Mục Lương gỡ dây chuyền xuống, tiếp tục ngưng tụ vài viên lưu ly có hình dạng như kim cương rồi đính toàn bộ vào dây chuyền để trang trí. Chính sảnh cung điện, Thái Khả Khả ngồi ngay ngắn, thường xuyên quay đầu nhìn về phía cửa lớn, chỉ còn nửa tiếng nữa là trời tối. Đạp đạp đạp...... - Thành chủ đại nhân vẫn chưa đi ra...... Thái Khả Khả chớp đôi mắt màu xanh ngọc bích, bụng của cô ấy đã bắt đầu biểu tình rồi. - Ngươi chờ nổi không? Nguyệt Thấm Lan ngước mắt nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.